Sáng Chủ nhật, Chu Lăng Ý đang nấu bữa sáng thì thấy Khương Vãn đã dậy. Thấy cô dậy sớm như vậy, Chu Lăng Ý cho trứng chiên vào đĩa rồi hỏi: “Khương Khương, hôm nay con định đến thư viện à?” Khương Vãn vốn rất chăm học, cuối tuần thường xuyên đến thư việnĐọc tiếp “Chương 25: Cậu đừng cách tớ xa quá”
Bài viết của tác giả:BASENN
Chương 24: Ngày mai mời cậu xem phim
Giọng của Lục Hoài Chu trầm thấp, hơi nhỏ. Nhưng lại khiến tim của Khương Vãn đập nhanh hơn một chút. Ý của Lục Hoài Chu là muốn giúp cô bổ túc Toán và Vật lý sao? Nhưng đầu óc cô không thông minh bằng anh, phản ứng cũng không nhanh như anh. Nếu đểĐọc tiếp “Chương 24: Ngày mai mời cậu xem phim”
Chương 23: Tớ chỉ thích xem hai người đó cãi nhau
“Bảng điểm.” Giọng Lục Hoài Chu nhẹ tênh. Thẩm Hoan nhanh nhẹn rút từ ngăn bàn ra một tờ giấy nhăn nhúm. “Em vẫn còn giữ một bản đây.” Cậu cẩn thận mở tờ giấy ra, nhưng nó đã bị vò đến méo mó, góc bị rách, thậm chí còn dính vết dầu. Hứa KiệnĐọc tiếp “Chương 23: Tớ chỉ thích xem hai người đó cãi nhau”
Chương 22: Không ảnh hưởng đến việc cậu đỗ Thanh Hoa
Năm cuối cấp, sáng thứ bảy vẫn phải học, chỉ chủ nhật mới được nghỉ. Sáng thứ bảy, Đường Nịnh vừa giả vờ ôn bài, vừa nghiêng đầu hỏi Khương Vãn: “Vé xem phim mà Tống Cảnh Nghiên đưa cậu, cậu định đi xem với ai thế?” Khương Vãn nhíu mày, nhìn vào đề toánĐọc tiếp “Chương 22: Không ảnh hưởng đến việc cậu đỗ Thanh Hoa”
Chương 21: Một lòng hướng về ánh dương
Lục Hoài Chu kéo mình khỏi những suy nghĩ mông lung, lúc này Khương Vãn đang cúi đầu, kể về chuyện hồi bé của cô. Cô dường như không còn vẻ buồn bã, u ám như vừa rồi, cố gắng đè nén cảm xúc thật, cười gượng gạo. “Cậu không biết thôi, hồi nhỏ tớĐọc tiếp “Chương 21: Một lòng hướng về ánh dương”
Chương 20: Bốn tháng trời không nói một lời
Giọng nói nhẹ nhàng của Khương Vãn chợt khơi gợi những ký ức trong Lục Hoài Chu. Anh nhớ đến lần đầu tiên gặp cô. Hè năm đó, sau kỳ thi vào cấp ba, ông ngoại của anh bị bệnh nặng. Trong suốt thời gian ông nằm viện, anh luôn tận tâm chăm sóc. SauĐọc tiếp “Chương 20: Bốn tháng trời không nói một lời”
Chương 19: Cô nhớ ba rồi
Sáng thứ sáu, Thẩm Hoan vừa bước vào lớp đã cầm điện thoại la lớn: “Các cậu đọc tin tức chưa? Vụ nổ ở thành phố lân cận đó!” Hứa Kiện Khang cũng hưởng ứng: “Tối qua tớ về nhà, nghe ba tớ bảo có rất nhiều lính cứu hỏa hy sinh.” “Đúng là đángĐọc tiếp “Chương 19: Cô nhớ ba rồi”
Chương 18: Gấu Bắc Cực
Giáo viên coi thi cầm đề thi đi vào lớp, còn 15 phút nữa là bắt đầu thi. Khương Vãn xoa xoa trán, phồng má lên, giọng điệu không vui nói: “Được rồi, chỉ có cậu là thông minh nhất thôi. Vậy nên cậu không đi ‘ôn nhu hương’ à?” Lục Hoài Chu bị côĐọc tiếp “Chương 18: Gấu Bắc Cực”
Chương 17: Tớ sai rồi
Trong ba môn học của bài thi tổng hợp, Khương Vãn giỏi nhất chính là Sinh học. Cô gần như luôn đạt điểm tối đa ở môn này. Còn Vật lý, người xuất sắc nhất không ai khác chính là Lục Hoài Chu. Nghĩ đến Lục Hoài Chu, Khương Vãn ngẩng đầu nhìn về phíaĐọc tiếp “Chương 17: Tớ sai rồi”
Chương 16: Ai cũng đừng quan tâm đến ai
Đến khi kỳ thi buổi chiều bắt đầu, Khương Vãn mới thấy Lục Hoài Chu. Anh tỏ vẻ lạnh nhạt, không nhìn cô, đi thẳng đến chỗ ngồi ngồi xuống rồi bắt đầu làm bài. Khương Vãn khẽ nhíu mày, trông anh có vẻ rất không vui. Môn Toán vốn là môn yếu nhất củaĐọc tiếp “Chương 16: Ai cũng đừng quan tâm đến ai”
